Diễn đàn
Thanh lọc nhà cửa - Giữ gìn chốn an yên
Người xưa tin rằng, mỗi không gian đều mang trong mình một trường năng lượng. Nhà mới hay nhà cũ đều cần được thanh lọc, nhưng với nhà cũ, điều này càng trở nên cần thiết hơn. Bởi ngôi nhà từng in dấu bước chân, hơi thở, buồn vui của chủ cũ, giữ lại từ trường của người đã sống ở đó. Việc thanh lọc, vì vậy, giống như một nghi lễ “khai mở” để loại bỏ u ám, tiếp thêm sinh khí, giúp ngôi nhà trở lại thuần khiết, sẵn sàng đón nhận bình an và may mắn.
Tranh truyện giáo dục con người: Từ câu chuyện có thật đến luật nhân quả
                    Trong thời đại nhiều biến động, khi con người dễ sa vào vòng xoáy của tham - sân - si thì những quyển sách tranh truyện xoay quanh luật nhân - quả “gieo nhân nào gặt quả nấy” xuất hiện như ngọn đèn soi sáng con đường quay về thiện lương. Nhưng tác phẩm không gieo rắc sự sợ hãi, mà ngược lại làm lay động nhân tâm, cảm hóa tâm hồn, mở ra cánh cửa của hy vọng.
               
                                                            Cụ Vấn về chầu trời: Con bướm và hồn làng
                    Đêm trước khi cụ Vấn mất, trời làng Nọ nổi cơn giông dữ. Mây đen ùn ùn kéo đến, gió quét qua lũy tre già đầu làng còn sót lại, sấm rền như đánh động một điều trọng đại. Mưa trút xuống mái đình, mái nhà cổ, từng hạt như giọt lệ nặng nề của đất trời. Người làng khẽ bảo nhau: “Có lẽ làng sắp mất người lớn tuổi…”
               
                                                            “Thằng Mõ” làng Nọ
                    Hồi ấy, làng Nọ chưa có loa phóng thanh. Chẳng điện, chẳng mạng, đến đèn dầu còn phải dành dụm từng giọt. Nhưng cả làng vẫn biết tường tận chuyện họp hành, khao vọng, cúng đình, cháy bếp, mất trâu… nhờ một người duy nhất: Thằng Mõ.
               
                                                            Báo và Bò
                    Tại một làng quê hẻo lánh ở bang Gujarat, Ấn Độ, một người đàn ông nhiều đêm liền không ngủ được bởi tiếng chó sủa liên tục quanh chuồng bò. Nghĩ đến nạn trộm bò hoành hành nơi vùng bán sơn địa, ông quyết định lặng lẽ rình đêm. Nhưng điều ông nhìn thấy trong ánh trăng mờ lại không nằm trong bất kỳ dự liệu nào của con người.
               
                                                            Ngày chuyển mình: Một đất nước - Hai dấu ấn - Một tinh thần đổi mới
                    Ngày 1 tháng 7 năm 2025, lịch sử dân tộc lại được khắc thêm một dấu son đáng nhớ. Ba sự kiện lớn cùng hội tụ trong một ngày, tạo nên khoảnh khắc giao thời - nơi quá khứ, hiện tại và tương lai cùng vang vọng trong khát vọng vươn lên và ý chí đổi mới không ngừng.
               
                                                            Đời thằng Dậu
                    Ở làng Nọ, nơi cây gạo già đầu làng vẫn trổ hoa vào tháng Ba, và tiếng chim cu gáy gọi hè vọng qua những mái nhà cấp bốn còn sót lại, người ta thỉnh thoảng lại nhắc đến một cái tên: Dậu.
               
                                                            Bãi rác thực phẩm giả: Cuộc tháo chạy của lương tri
                    Giữa những con phố, những cánh đồng quê tưởng chừng bình yên, lại âm thầm hiện ra những bãi rác kỳ lạ: không phải là rác sinh hoạt, nhựa hay phế thải khác, mà là hàng vạn hộp thực phẩm chức năng, thuốc men, bao bì sặc sỡ, vừa mới hôm qua còn đang nằm trong tay người tiêu dùng như một “món quà sức khỏe”. Giờ đây, chúng nằm ngổn ngang, bị vứt bỏ trong hoảng loạn, như thể một tội ác đang cố vùi lấp dấu vết cuối cùng.
               
                                                            Chuyến xe lọc lừa và câu chuyện nhân văn
                    Chỉ một quãng đường ngắn giữa thủ đô, hai cô cháu dân tộc thiểu số từ Lào Cai đã bị lừa gần 5 triệu đồng tiền taxi và xe ôm, rồi bị bỏ rơi tại đầu đường cao tốc, giữa cái nắng gắt đầu hè. Sự việc không chỉ phơi bày một hành vi vô lương tâm, mà còn làm sáng lên một câu chuyện đầy nhân văn, về cách người ta chọn đối xử với chính đồng bào mình: những người chân chất, yếu thế, dễ tổn thương, khi họ bước ra phố thị.
               
                                                            Dần – Thằng ế vợ
                    Ở thôn Yên, nơi con sông uốn mình ôm lấy xóm làng, người ta quen với dáng một người đàn ông gầy gò, vai xuôi, mặt rám nắng, ngày nào cũng nghe tiếng máy hàn lách tách vang lên từ sân nhà. Đó là Dần.
               
                                                            Cụ Cự “goá con”
                    Ở thôn Yên, không phải ai sinh nhiều con cũng sống yên ổn tuổi già. Cụ Cự đã ngoài 80 tuổi, là người mà cả làng từng ngưỡng mộ. Là thầy giáo tiểu học cũ, cụ có tới 5 người con trai, ai nấy đều thành đạt: hai bác sĩ công tác tại bệnh viện lớn ngoài thủ đô, một giám đốc doanh nghiệp xuất khẩu, một kỹ sư xây dựng lớn và ông Thêm – con trai út, hiện là trưởng phòng thuế huyện.
               
                                                            “Cụ Chửi”
                    Tại làng Nọ, thôn Yên, có một căn nhà cấp bốn nhỏ, mái ngói cũ lợp chồng lên năm tháng – nơi từng có một cụ bà sống thui thủi một mình. Nếu cụ còn sống, chắc cũng ngót trăm mùa đào nở. Người ta gọi cụ là “Cụ Chửi”.
               
                                                            Từ miếu làng Nhuê nhìn sang
                    Người ta vẫn bảo, muốn biết một làng quê có giữ được hồn cốt hay không, cứ nhìn vào đình làng, miếu mạo mà đánh giá. Ấy thế nên, cứ nhắc đến làng Nhuê là người ta xuýt xoa khen ngợi.
               
                                                            Bỏ phố về làng
                    Mười sáu năm, Hà Nội như cơn mưa rào dai dẳng mà vợ chồng Nam và Hà đã gồng mình đi qua, không áo mưa, không ô dù. Những căn phòng trọ thấp lè tè, tường mốc bở bục, mùa hè nóng như rang, mùa đông lạnh như cắt, đã trở thành chốn đi về, hết lần này đến lần khác. Đếm không xuể bao nhiêu lần dọn đồ, ôm con nhỏ chạy mưa đêm, chỉ để kịp trả phòng, kịp nhận phòng mới, kịp theo một công việc nào đó… đủ sống.