Diễn viên Hà Việt Dũng – Người con xứ Mường giữa ánh sáng sân khấu

Giữa dòng chảy nhộn nhịp của điện ảnh Việt, Hà Việt Dũng xuất hiện như một làn gió lạ: không đến từ trường lớp nghệ thuật danh giá, không được nâng đỡ bởi danh tiếng hay hào quang, nhưng mang trong mình một “chất” rất riêng – chất núi rừng, chất Mường, chất của người đàn ông kiên cường bước ra từ gian khó.
img-7842-1761578355.jpeg
Chân dung diễn viên Hà Việt Dũng. Ảnh: Internet

Cội nguồn từ đất Mường Hoà Bình

Sinh ra năm 1987 tại Tân Lạc – Hòa Bình (nay là Phú Thọ), vùng đất của mây trắng, của điệu chiêng ngân vang bên bếp lửa, Hà Việt Dũng mang trong mình niềm tự hào về dòng máu dân tộc Mường. Từ những ngày thơ ấu, anh đã quen với nhịp sống cần cù của đồng ruộng, với tiếng cười giòn tan của bà con trong ngày hội làng, và với ánh mắt khát vọng nhìn ra thế giới rộng lớn hơn ngoài triền núi.

Tuổi thơ của anh không có ánh đèn sân khấu, chỉ có ánh trăng soi bóng người thanh niên đi gặt thuê, làm phụ hồ, chở hàng, bươn chải để nuôi giấc mơ đổi đời. Chính cái nền văn hoá bản địa – mộc mạc, kiên gan – đã rèn giũa nên một Hà Việt Dũng bản lĩnh, khiêm nhường và thật đến từng ánh nhìn.

Từ người mẫu sàn diễn đến người kể chuyện bằng ánh mắt

Khi rời quê hương xuống phố, Hà Việt Dũng mang theo niềm tin rằng: “Người Mường cũng có thể toả sáng nếu dám mơ và dám làm.”

Anh bước chân vào làng mẫu, rồi giành giải Đồng trong cuộc thi Siêu Mẫu Việt Nam 2011 – một dấu mốc mở ra con đường nghệ thuật. Nhưng không dừng lại ở vẻ ngoài, Dũng tìm thấy chính mình trong điện ảnh – nơi anh có thể kể câu chuyện của người đàn ông đi lên từ đất, từ rừng, từ những điều thật nhất trong đời sống.

Từ “trai hư” trên màn ảnh trong Ngược chiều nước mắt, đến hình tượng chiến sĩ công an bản lĩnh trong Bão ngầm, anh không ngừng tìm cách “đổi màu” cho nhân vật, để mỗi vai diễn là một bước trưởng thành, một nốt trầm sâu hơn trong bản hoà âm cuộc đời.

img-7843-1761578856.jpeg
Bão Ngầm bộ phim đã khẳng định tên tuổi của Hà Việt Dũng. Ảnh: Internet

 Người đàn ông của sự chuyển mình

Nếu phải gọi tên điều khiến Hà Việt Dũng được yêu mến, thì đó là chất chân thật và tinh thần cầu tiến. Anh không cố gồng để “làm ngôi sao”, mà chọn lặng lẽ cống hiến, miệt mài với từng vai diễn.

Trong anh vẫn luôn thấp thoáng hình ảnh người con trai Mường – mạnh mẽ, bền bỉ nhưng cũng rất tình cảm, giàu lòng trắc ẩn.

Anh từng chia sẻ: “Tôi đến với nghệ thuật muộn, nhưng mỗi bước đi đều bằng mồ hôi thật. Tôi không có gì ngoài sự cố gắng.”

Câu nói giản dị ấy như một lời nhắc: sự nghiệp không cần bệ phóng lớn, chỉ cần trái tim đủ ấm và tinh thần không ngại leo dốc.

Hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ của người Mường

Bên ngoài ánh đèn trường quay, Hà Việt Dũng trở về là người chồng, người cha giản dị. Vợ anh – Hà Thị Nhung, cô gái dân tộc Thái kém anh sáu tuổi – là người đã cùng anh vun vén tổ ấm nhỏ nơi miền núi.

Họ gặp nhau không phải trong showbiz, mà trong những điều bình dị nhất của cuộc sống. Anh gọi đó là “duyên của đất trời”, là phần bình yên hiếm hoi giữa những vai diễn sóng gió.

Với Dũng, gia đình không chỉ là nơi nương tựa, mà còn là “nguồn năng lượng để anh giữ được sự thật thà và lòng nhân hậu giữa chốn hào nhoáng”.

img-7845-1761578937.jpeg
Hà Việt Dũng trong dự án phim truyền hình mới. Ảnh: Internet

Biểu tượng của nghị lực và bản sắc

Từ vùng núi Hòa Bình, người con Mường ấy đã bước ra thế giới bằng chính đôi chân trần của mình.

Anh không quên nguồn cội, không quên những ngày ăn cơm độn sắn, những buổi chiều thả hồn bên suối, nghe tiếng chiêng vang vọng gọi hồn quê.

Trong từng vai diễn, anh vẫn giữ đâu đó ánh mắt của người con miền sơn cước – trầm lắng, sâu xa và mang theo hơi thở của núi rừng.

Hà Việt Dũng, vì thế, không chỉ là một diễn viên. Anh là hình ảnh của nghị lực, của bản sắc văn hoá Mường hòa vào dòng chảy hiện đại, là minh chứng rằng người từ đất quê vẫn có thể bước lên ánh đèn – mà không mất đi “chất quê” trong tim.

Hà Việt Dũng – người kể chuyện bằng ánh mắt, người đàn ông của núi rừng giữa lòng thành phố.

Anh không mang đến những câu chuyện hào nhoáng, mà mang đến niềm tin: “Bất kỳ ai, dù sinh ra nơi bản Mường xa xôi, vẫn có thể viết nên câu chuyện của chính mình – nếu trong tim có lửa và trên vai có tình người.”