Mèo và “mèo giấy…”

Ngày xưa, trong một khu chợ nhỏ, có ba con mèo sống cùng nhau: Mèo Mướp, Mèo Anh lông ngắn và Mèo Xiêm.
meogiay-1739330345.jpg
Ảnh minh hoạ internet

Mèo Mướp là một con mèo nhà quê, lông xám sọc vằn, chuyên bắt chuột cho bà chủ quán gạo. Nhờ nó, kho gạo lúc nào cũng sạch bóng lũ gặm nhấm. Mèo Anh lông ngắn lông mượt như nhung, suốt ngày chỉ ngồi trên ghế sofa của ông chủ tiệm vàng, được chải chuốt và ăn cá hồi. Mèo Xiêm thì kiêu kỳ, đi lại trong quán cà phê sang trọng, chỉ cần kêu một tiếng là được phục vụ tận nơi.
Một ngày nọ, quan trên ban lệnh: “Mèo nào muốn được công nhận là mèo chính thống thì phải có Giấy chứng nhận. Không có giấy này, không được gọi là mèo!”
Mèo Anh lông ngắn và Mèo Xiêm lập tức được chủ đem đi đăng ký. Quan kiểm tra bộ lông mềm mại, dáng vẻ cao quý, liền cấp ngay Giấy chứng nhận. Cả hai hí hửng trở về, không quên chế giễu Mèo Mướp:
- Nhìn lại mình đi! Suốt ngày lăn lộn bắt chuột, bẩn thỉu lem luốc, ai thèm công nhận mi là mèo?
Mèo Mướp không nói gì, vẫn cần mẫn bắt chuột. Đến một ngày, chợ bị dịch chuột hoành hành, người ta cuống cuồng tìm mèo. Mèo Anh lông ngắn vờn quả cầu len, Mèo Xiêm lắc đuôi không buồn quan tâm. Chỉ có Mèo Mướp nhảy phắt lên, vồ gọn từng con chuột một.
Thấy vậy, bà con chạy lên trình quan xin cấp giấy cho Mèo Mướp. Quan phán:
- Mèo nào không có Giấy chứng nhận thì không phải mèo, dù có bắt được chuột.
Bà con giận lắm, nhưng không làm gì được. Họ chỉ còn cách… mặc kệ cái giấy, vẫn nuôi Mèo Mướp, chăm bẵm nó hơn cả hai con mèo có giấy.
Vài năm sau, chợ đổi quan. Vị quan mới đến, nhìn đám mèo được cấp giấy thì bật cười:
- Mèo mà không biết bắt chuột thì giấy này có ích gì?
Thế là Mèo Mướp trở thành mèo danh giá nhất chợ, dù chưa từng có tờ giấy nào chứng nhận nó là mèo.