Từ bùn lầy dựng nên thành phố
Lịch sử Venice bắt đầu vào năm 421 sau Công nguyên – thời điểm các bộ tộc phương Bắc tràn xuống bán đảo Italia, đẩy người dân vùng Veneto phải tìm nơi trú ẩn. Họ chạy ra vùng đầm lầy ven biển Adriatic – nơi tưởng như không thể sinh sống – và ở đó, họ không chỉ sống sót, mà còn bắt đầu dựng xây. Họ chọn loại gỗ alder – một loại gỗ có khả năng không mục rữa khi ngâm lâu trong nước mặn – đóng thành từng cọc dài từ 2 đến 3 mét, chôn sâu trong bùn để tạo nên nền móng cho những công trình đầu tiên.

Trải qua hàng thế kỷ, những lớp cọc gỗ ấy không mục nát, mà dần hóa cứng như đá dưới áp lực của nước và thời gian. Chính trên “cánh rừng chìm” đó, những công trình kỳ vĩ của Venice lần lượt mọc lên. Tháp chuông nổi tiếng St. Mark’s Campanile cần tới hơn 100.000 cọc gỗ để đứng vững, trong khi nhà thờ Basilica della Salute – viên ngọc của kiến trúc Baroque – được xây trên hơn một triệu chiếc cọc. Mỗi cọc gỗ không chỉ là một đơn vị kỹ thuật, mà là biểu tượng cho nghị lực, trí tuệ và khả năng thích ứng phi thường của con người với tự nhiên.

Thành phố của bản sắc, ký ức và thời gian
Venice không được bảo vệ bằng tường thành hay pháo đài, mà chính hệ thống kênh rạch và nền móng bí ẩn dưới lớp nước đã giúp thành phố này tránh khỏi nhiều cuộc xâm lăng. Trên mặt nước ấy, một nền văn minh độc lập hình thành – nơi nghệ thuật, tín ngưỡng, thương mại và khoa học cùng song hành. Không chỉ là trung tâm thương mại Địa Trung Hải thời Phục Hưng, Venice còn là cái nôi của âm nhạc cổ điển, hội họa Ý, nghệ thuật thủy tinh Murano và ren Burano – những giá trị vẫn còn sống động đến hôm nay.

Khi nào nên đến và cần lưu ý gì?
Venice chào đón du khách bốn mùa, nhưng thời điểm đẹp nhất để ghé thăm là từ tháng 4 đến tháng 6 – khi thời tiết dịu nhẹ, bầu trời trong xanh và dòng người chưa quá đông đúc. Đặc biệt, vào tháng 2 hàng năm, thành phố bước vào mùa Carnival di Venezia – lễ hội hóa trang nổi tiếng với mặt nạ quý tộc và những bộ trang phục mô phỏng thế kỷ XVIII – tái hiện lại một Venice lộng lẫy trong huy hoàng cổ xưa.

Tuy nhiên, Venice cũng đối mặt với hiện tượng “acqua alta” (triều dâng cao) vào mùa thu – đông. Du khách nên cập nhật tình hình thời tiết, chuẩn bị ủng nhựa, và luôn đi giày đế mềm để tiện di chuyển qua các bậc cầu đá. Thành phố không có ô tô – mọi hành trình đều là đi bộ, tàu Vaporetto, hoặc thuyền gondola – những phương tiện lướt nhẹ trên quá khứ và hiện tại.

Venice – nơi con người vươn lên từ nước
Venice không chỉ là một thành phố để chiêm ngưỡng. Nó là nơi người ta lắng nghe được nhịp đập của lịch sử, của khát vọng sống bền bỉ và kiêu hãnh. Dưới từng viên đá, từng bậc cầu, là hàng triệu cọc gỗ – những chứng nhân thầm lặng cho khả năng dựng xây kỳ diệu của con người. Không có Venice nào tồn tại nếu không có lòng tin vào điều không thể.

Trong thời đại biến đổi khí hậu và nước biển dâng, thành phố ấy vẫn đang vật lộn với thiên nhiên, nhưng chính điều đó lại càng khiến Venice trở nên sống động hơn – như một bài học về sự bền bỉ, về di sản, và về lòng người trước thử thách.

Venice không chỉ là nơi đến, mà là nơi để cảm nhận – để suy ngẫm về mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên, giữa hiện tại với ký ức, giữa cái đẹp và cái bền. Một thành phố nổi, nhưng không trôi – như một giấc mơ đáy nước được gìn giữ bằng cọc gỗ và tâm hồn của con người suốt nghìn năm.
Venice được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới từ năm 1987. Nhiều công trình tại đây hiện đang được bảo tồn dưới dự án MOSE nhằm ngăn nước biển dâng và bảo vệ di sản văn hóa lâu đời.